Xe

Chap 24
Nó và Quỳnh cứ đứng ôm nhau như vậy, nó đờ đẫn như người mất hồn
- Đi thôi anh - Quỳnh kéo tay nó, chẳng biết là đứng đấy ôm nhau bao lâu rồi
chuông điện thoại kêu, là con chị nó gọi
- Gọi gì đấy
- Mày với Trang sắp tới chưa
- Chưa, còn lâu, Trang nó đang có hẹn
- Giọng mày làm sao thế?
- Em không sao, hôm nay em hơi mệt tí thôi
- Ờ, khi nào nó sang thì báo
Cúp máy xong, một nỗi buồn bao kín lấy nó, nó vẫn không hiểu tại sao em lại làm như vậy
- Lên xe đi anh, trời lạnh lắm
Ngồi trên xe thất thần, đường phố Hà Nội trôi qua trong ánh mắt nó, dòng người tấp nập vội vã, cũng lâu lắm rồi nó mới thấy cô đơn trong cái đường phố đông đúc này
- Có thuốc không em? Nó quay sang hỏi khi đã ngắm chán chê đường phố
- Trong cốp ý
Mở cốp ra, 1 cây man đỏ hút mất 1 bao, kèm cả cái zippo khá đẹp không biết năm bao nhiêu
- Con gái hút man thì không tốt đâu em ạ? Nó nói sau khi đã hưởng thụ một hơi dài, cái cảm giác làn khói thuốc chạy trong lồng ngực thật dễ chịu
- Thế anh nghĩ em nên hút cái gì, nhìn anh giống mấy thằng ở trong hỏa lò cả đời trong trại không được điếu thuốc nào ấy nhỉ
- Anh cũng lâu lắm không hút rồi mà
- Cai hả?
- Gần như thế
- Vì Trang? Nó không thích anh hút à?
- Có lẽ đúng, mà cũng chả phải vì ai hết
- Anh chả lừa được em cái gì đâu - Quỳnh nói xong giật cái điếu thuốc đang hút dở trên tay nó và tự thưởng một hơi dài
Nó vớ bao thuốc trên taplo xe định châm điếu nữa thì Quỳnh lại trả lại
- Hút đi, em hút thế thôi
- Một hơi có đủ cơn nghiện không em?
- Có, mà không có cũng chả sao cả, dù sao anh bảo con gái hút không tốt mà
- Nếu em muốn hút thì cứ cầm đi
- Sao? Không muốn hút chung với em hả? Em có bị sida đâu mà anh sợ thế
- Nếu anh bảo đây là điếu thuốc đầu tiên anh hút chung em có tin không? - Nó nhận lấy điếu thuốc từ tay Quỳnh, rít một hơi dài
- Tin chứ, em tin anh mà, anh là trai ngoan mà - Quỳnh vừa lái xe vừa cười ha hả - Mà thuốc em hút khác thuốc thường đấy
- Khác gì?
- Vị khác
- Vị gì khác?
- Có vị ngọt
- Sao lại ngọt?
- Có son của em mới ngọt, anh không thấy à?
- Thế mỗi lần anh hút thuốc thì quẹt son vào đầu điếu nó sẽ ngọt chắc
- No,no cưng ơi, son dính lên môi em mới là ngọt cơ
- Đến chịu em thôi - Nó bật cười, nụ cười đầu tiên trong tối nay
- Anh cười rồi - Quỳnh nói khẽ
Loanh quanh khắp thành phố, bãi đáp cuối cùng là một bãi vắng dưới chân cầu Long Biên
- Ui dời, xe em giống cái sàn bar di động nhỉ - Nó nhìn thấy quỳnh lôi đống rượu và bia từ hàng ghế sau với cốp xe ra
- Tất nhiên, nấu rượu ngô trên bản đem xuống đổi rượu tây mà anh, nhà em không có gì ngoài ngô với gạo cả
- Lắm rượu thế này uống một mình thì buồn nhỉ?
- Hôm nay chẳng phải có anh uống rồi sao? Lạnh thế này uống trên xe anh nhé, em ngại xuống lắm
- Ừ, dù sao anh cũng là thằng đi ké thôi mà
- Ai cho ké, tí giả công cho em đấy
- Giả công gì, anh có mỗi cái xác khô có lấy thì lấy thôi
- LẤy làm osin cho em cũng không tồi đâu, tí em nghĩ ra em bắt anh giả
Quỳnh lôi đâu ra hai cái chén, mà là cốc nhỏ thì đúng hơn, loay hoay mở chai rượu
- Chivas 21 Dinamond Jubilee, đại gia quá nhỉ
- Rượu cất mãi đằng nào chả để uống, uống đi anh - Quỳnh nói xong đưa chén rượu tới trước mặt nó
- Uống nhân ngày gì nhỉ?
- Ngày buồn - Quỳnh nó xong sau khi uống được nửa cốc
Nó ngẩng đầu lên uống một hơn, cái dòng rượu nóng bỏng như muốn đốt cháy cái cổ họng nó, dù rất muốn uống hết nhưng nó chỉ được có một nửa chén là phải ngừng
- Kém quá - Quỳnh lắc đầu - Chủ bar thế thì bọn tộc em cười chết
- Có phải chủ bar nào cũng là con sâu rượu đâu em
- Thôi không nói nhảm nữa, uống hết đi
Rượu chán rồi lại lôi bia ra uống, hai đứa lẳng lặng dốc hết cái chất lỏng đấy vào người như rót cái nỗi buồn ra ngoài
- Em có tâm sự gì à? - nó không nhịn được hỏi Quỳnh sau khi đã hơi tê
- Người ai mà chả có tâm sự, có gì đâu anh - Quỳnh nói xong sau khi dốc hết lon ken, bóp nát và ném ra ngoài
- Nói ra dễ chịu hơn đấy
- Chả có gì đâu, mà này anh làm gì ngắm em kĩ thế?
Đúng là nó đang ngắm quỳnh, một hành động vô thức, Quỳnh thật đẹp, cái áo da bó sát cùng với cái Quần bó không kém, đường cong của em được phô bày một cách toàn mĩ nhất
- xinh thì ngắm, chết em đâu mà sợ? - có hơi men nên ăn nói cũng bạo dạn hơn hẳn
- Chơi với nhau bây giờ mới khen được em một câu, bảo sao không tán được gái
- tán nhưng không được em ạ? - nó lại nghĩ tới Trang, dù sao nó cũng chưa được gọi là tán Trang đâu
- Em xin lỗi
- Chả có gì, uống tiếp đi còn về
Được một lúc
- Anh này - Quỳnh lại gọi
- Cái gì?
- Em đẹp không - Quỳnh nhìn thẳng vào mắt nó
- Em xinh lắm
- Không, đẹp chứ không phải xinh
- Đẹp
- Kiểu gì
Nó lại nhìn Quỳnh, tóc nâu buông tự do, đôi môi tròn đánh son đỏ kĩ lưỡng, mascara kẻ đậm
- Hoang dại - Nó nói trong vô thức
- Anh còn nợ em đấy?
- Nợ cái gì - Nó hơi ngạc nhiên vì cái sự chuyển chủ đề này
- Tiền xe
- Anh đưa em về là được
- Tiền xăng
- Mai anh giả
- Em không thích
- Em muốn cái gì?
- Xác anh
- Sang đây mà cướp
Quỳnh nhảy sang ghế phụ, ngồi trong lòng nó, nó chưa hết bất ngờ thì một cảm giác ấm nóng ở môi, quỳnh lại hôn nó, một nụ hôn bất ngờ, nụ hôn mang theo mùi rượu và vị ngọt nhẹ của son môi, nó định đẩy Quỳnh ra thì tay Quỳnh ghì chặt vào cổ nó, ép đầu nó vào đầu em, có lẽ do men rượu kích thích, bàn tay nó cũng ôm chặt tấm lưng mảnh của em, nó đáp trả lại nhiệt tình lại em. Một cảm giác ấm nóng chảy trên má và vị mặn ở đầu môi, Quỳnh khóc, nó cũng khóc, nụ hôn vẫn diễn ra mà khồng ai ngừng
Cuối cùng cũng buông nhau ra, Quỳnh quẹt nước mắt thản nhiên nói
- Đấy là cái anh phải trả em, bây giờ thì về thôi
Trên đường đi, lần này nó lái xe, Quỳnh giờ này có vẻ say nằm gục bên ghế phụ, nó may mắn còn tỉnh táo để lết tới nhà
Được nửa đường, điện thoại lại kêu
- Alo
- Mày chết đéo đâu mà tắt máy thế?
- Em đi có việc
- Lại uống rượu à?
- Ừ
- Về bar, có việc
- Giờ này việc gì, có khách đâu
- Cứ lên đây, không mai mày xác định
Bực dọc cúp mày, nó cố gắng tập trung để lết về được bar
Vào tới cửa, cái bar vắng lặng chỉ có vài đứa làm lâu năm còn ở lại
- Mày đây rồi - Con chị ở đâu chạy ra, vào mà xử lý đi
- Xử lý cái gì
- Vào đi rồi biết
Bước vào trong, một dáng người quen thuộc đập vào mắt nó, là Trang, vẫn bộ váy ấy, dáng điệu ấy ngồi bên cái bàn, tay cầm lý rượu ra sức uống, Trang ngẩng lên, nhìn nó, bốn con mắt gặp nhau, nó vẫn lạnh lùng đứng đó
Em nhảy mạnh xuống, chạy nhanh về phía nó
- Em xin lỗi - Trang ôm nó cứng ngắc
- Em đến đây làm gì? - Nó lạnh lùng, hai tay buông thõng xuống
- Em xin lỗi anh, không phải như anh nghĩ đâu
- Em ngĩ anh nghĩ cái gì, em về đi
- Đừng anh, không phải vậy mà
- Em coi anh là thằng ngu để em chơi đùa chắc
- Em sai rồi - Hai tay ôm chặt hơn, Trang ngẩng mặt lên nhìn nó
Cái cảm giác môi nó được lấp đầy được xuất hiện, Trang hôn nó, em ghì chặt nó mà hôn như sợ mất nó vậy, nó nhắm mắt đáp trả, ngấu nghiến như muốn trừng phạt em, như phát tiết ra những tình cảm của nó cho em
Vẫn mùi rượu nồng nàn, vẫn là nụ hôn cuồng nhiệt nhưng lại là người con gái khác hôn, và nó đâu biết, ở ngoài cửa lại có một người đang ôm mặt khóc thầm
Một buổi tối,hai người con gái, hai nụ hôn........

Còn tiếp...........
Chap 23 cho bà con hóng cái
Em sẽ cố gắng type hết cho các thím trước khi em tạm biệt VN, ai bảo drop thì cứ liệu cái ass với em nhé
7h sáng hôm sau, nó ngủ dậy, hai mắt nó thâm cuồng vì cả đêm qua nó ngủ không được ngon, nó vớ lấy cái điện thoại gọi cho chị
- Alo - Giọng chị nó ngái ngủ vang lên
- Chị à? Trang dậy chưa?
- Không biết, mày gọi cái mả mẹ gì sớm thế?
- Hộ em cái
- Đợi tao tí - Có tiếng chân vang trong loa - Nó dậy rồi đấy, đang đánh răng, có sao không?
- Đợi em sang đón đi ăn sáng nhé
- Ừ, giải thích cho nó rõ ràng vào
- Em biết rồi
Cuống cuồng đánh răng rửa mặt, chải cái đầu như cái tổ quạ, 15ph sau có mặt tại nhà em, thấy con chị ngồi cầm cái ipad lên face
- Trang đâu rồi?
Con chị nó chỉ lên tầng
- Làm cái gì trên đấy thế?
- Có giời biết được nó
- Ừ - Mặt nó lúc này chắc không khác khỉ ăn ớt là mấy
tầm 10ph sau trang xuống, vẫn bộ dáng ấy, chỉ khác là khuôn mặt em có vẻ tiều tụy hẳn, hai mắt sưng khá to và vẫn còn tia máu trong mắt
- Anh sang đây làm gì? - Trang hỏi với cái dáng điệu mệt mỏi
- Em không hoan nghênh anh à?
- Em mệt lắm, anh sang thì ngồi chơi, em không tiếp được
- Đi ăn sáng với anh nhé?
- Em không ăn, cũng không muốn ăn
- Chị gọi nó sang đưa em đi ăn đấy, tối qua em đã ăn gì đâu?
- Em - Trang khá bối rối
- Đi với nó đi, chị đi luôn, dù sao cả ba chưa ăn sáng - Con chị nhân đà kéo luôn Trang đi - Mày về lấy xe đi
- Đợi em tí nhé
Ngồi trên xe, thấy túi quần rung rung, mở ra là tin nhắn của chị nó: " Tí liệu mà tìm cách giải thích, tối nay sinh nhật rồi đấy"
Nhìn sang ghế bên, em nghoảnh mặt nhìn ra cửa kính, thẫn thờ, mất hồn. Nó chưa bao giờ thấy hình ảnh em xuống sắc như lúc này, càng nhìn nó càng thương em. Nó lại chỉ biết tự trách bản thân sơ sẩy mới ra nông nỗi này
Rẽ vào quán phở mà chị nó chỉ, bữa sáng nặng nề trôi qua. Nó cố gắng tìm đủ mọi cách, mọi chủ đề nói chuyện, từ trước đến giờ chắc nó chưa bao giờ phải cố gắng bắt chuyện như thế này, cái vốn nói chuyện " có duyên" mà mọi người hay nhận xét nó đã dùng hết mà không hiệu quả, Trang chỉ có ừ hử và nói vài câu với chị nó
Bất lực đi về, em vẫn giữ khuôn mặt lạnh tanh vô cảm với nó, thực sự nó muốn kéo em ra một chỗ để hỏi, để phát tiết những mệt mỏi, những sự ức chế mà nó nhẫn nhịn, nhưng nó biết làm thế thì Trang càng rời xa nó vì nó là người có lỗi
Quẳng người nặng nề xuống cái sô pha, nó chưa bao giờ thấy mệt mỏi như lúc này, tình cảm và phụ nữ là hai vấn đề đau đầu nhất của loài người cũng nên
- có đi chuẩn bị tiếp không? - con chị ngồi đối diện hỏi
- Em chả biết, em mệt quá
- Thế đã kêu mệt mỏi, mày là thằng đàn bà à? Định bỏ hết công sức nửa tháng qua à?
- Chắc thế? Bây giờ em chả biết làm cái gì nữa
- Mày làm cái khác tao yên tâm nhưng trong tình cảm tao chỉ biết nói cái câu này cho mày?
- Câu gì?
- Đm thằng ngu - Con chị nói xong nguây nguẩy cái mông lên tầng
- Ngu à? Ờ thì ngu? - Nó lẩm bẩm rồi cười một mình không khác thằng trốn Trâu Quỳ ra là mấy
Gác bỏ Trang sang 1 bên, nó phi xe lên bar, mọi việc nó đã mất công chuẩn bị rồi, nó không muốn phí hoài công sức của mình vô nghĩa vì những cái việc cỏn con
Ngày cuối cùng cũng là ngày vất vả nhất, cái bar dọn dẹp xong từ hôm qua, hôm nay nó mới lích kích chuyển hết đồ đạc chuẩn bị trong nửa tháng qua từ nhà chị nó sang bar. Việc lắp đặt những thứ trang trí nó nghĩ đơn giản nhất cũng là cái khó nhằn nhất, có nhiều thứ đo đạc quá kĩ lại không vừa, lại phải chỉnh sửa, hò hét chỉ chỏ loạn xạ lên với gần 20 con người mất hơn buổi sáng công việc mới hòm hòm
2h trưa, nó ngồi nhai suất cơm 30k mua vội vàng cách đấy mấy cây. Chả biết bản tính nó ăn ngon quen rồi hay do mệt mà nhìn dáng nó ngồi nhai cơm khiến ai nhìn vào cũng liên tưởng tới hình ảnh trâu bò nhai rơm ở một vùng quê sâu xa nào đấy mà bà giáo giảng hồi còn đi học
Cái điện thoại kêu rõ đúng lúc, nó uể oải nhấc máy
- Alo - Giọng nó không thể mệt mỏi hơn
- Uế, ô pa bị gái giận tí mà xuống sắc vậy à? - Cái giọng Quỳnh không sai đâu được
- Anh mệt thôi, em nghĩ anh kém thế à
- Biết đâu được anh ý? Mà có cái này cho anh đây
- Cái gì?
- Tin vui và tin buồn, muốn nghe cái nào trước?
- Buồn đi, đằng nào cũng đang chán
- Thế nào nhỉ, anh sắp có đối thủ rồi
- Ai thế, đối thủ cái gì
- Có thằng ngày xưa quen cái Trang nó vừa về nước, nó định tán lại con Trang, ngày xưa hồi học cấp 3 hai đứa cũng có tí tình cảm, nên anh cố giữ lấy
- Thằng đấy là thằng nào
- Tên Tuấn, nhà mạnh về lực cũng như tiền, ông bà già có tiếng ở tỉnh đấy, ngày xưa chơi với cái Trang từ cấp 2 đến cấp 3. Ông bà già cái Trang quý lắm đấy. Được cái em đéo ưa thằng đấy, giả tạo bỏ mẹ, anh nên hạnh phúc vì có một đồng minh như em nhé
- Được rồi, kệ nó, còn cái tin vui xem có khá khẩm hơn không
- Con Trang sau vụ này vẫn còn yêu anh lắm đấy, tối nay có cơ hội thì động thủ đi, nó giận anh không quá lâu đâu
- Sao em biết
- Anh nghĩ nó tâm sự với mình em chắc, con đấy mồm nó giữ gìn được gì đâu
- Thế thôi à?
- Thế thôi, anh đòi hỏi cái gì nữa, mà em nhắc lại giữ cho cẩn thận, đến lúc con Trang nó đưa thiệp cưới cho anh thì lại khỏi phải nói nhé
Cúp máy, Quỳnh nói lại làm nó suy nghĩ về em, nó chán ghét cái cảm giác bị hiểu nhầm này, đành chuẩn bị thật tốt cho em tối nay vậy
Hoàn thiện xong xuôi cũng đến 5h, người mời đủ đã đủ, nó về tắm rửa, lâu lắm rồi không chau chuốt như hôm nay, mọi việc chuẩn bị đầy đủ, viễn cảnh là một tối hạnh phúc của nó với Trang hiện ra với hoa hồng, bánh và nến, nhưng thực chất đây lại là tối đầy đau khổ với nó
7h30 tối, nó cầm bó hoa hồng đứng trước cửa nhà, nó gọi điện thoại cho Trang 3 lần, nhưng không ai nghe, đành phải đứng chờ, nó ghét nhất là chờ đợi nhưng lần này chắc do sức mạnh tình yêu mà nó vượt qua được
Cuối cùng Trang cũng xuất hiện, em mặc bộ váy dài màu trắng, áo khoác dài khiến Trang từ cô gái ngây thờ bỗng trở nên quyến rũ, quý phái, nó cố gắng khống chế nhịp tim để bước tới Trang
- Tặng em, chúc em sinh nhật vui vẻ
Trái với suy nghĩ Trang sẽ cười và nhận bó hoa của nó thì Trang lại nói lạnh nhạt
- Em cảm ơn
- Đi với anh ra đây nhé, anh còn nhiều thứ muốn tặng em
- Em cảm ơn, bó hoa này đủ rồi, em có hẹn rồi
- Hẹn với bạn à? Không ngại cho anh tham dự chứ
- Một người quan trọng với em, em nghĩ anh không nên đi theo
- Ừ - Nó cảm thấy tiếc nuối, cái người quan trọng mà Trang nói đang dần hình thành trong đầu nó
- Anh đang đâu rồi - Trang nghe điện thoại rất vui vẻ - Ừ, em ra ngay cổng đây
Một con lexus 350 màu trắng đỗ trước cửa, nhìn qua cái kính lờ mờ cũng đoán người lái là đàn ông, Trang chạy vôi ra chỗ cái xe bỏ lại cho nó một câu cũng lạnh nhạt không kém
- Em có việc, cảm ơn anh vì bó hoa
Chiếc xe lướt đi qua, nhanh chóng như lúc nó đến, và cái hình ảnh khiến tim nó đau quặn, từ cửa kính bên lái, bó hoa của nó bay ra ngoài như giống như một con người đáng thương bị chà đạp ra bên lề xã hội
- Em không cần nói gì, đừng giải thích, cho anh một lí do là đủ, anh nhìn thấy rồi - Nó nhấc máy gọi cho Trang, lạnh lùng, dứt khoát như phong cách của nó mặc dù trái tim nó đang rỉ máu
- Em xin lỗi - Trang lí nhí
Xin lỗi sao? Xin lỗi có tác dụng gì không, có làm nó bớt buồn không, chẳng thà em cầm dao đâm nó 1 nhát nó còn đỡ đau hơn em làm vậy, trái tim nó cũng như bó hoa nát bấy bên lề đường kia, không ai bận tâm thương xót
Một vòng tay sau lưng nó ôm chặt, tiếng Quỳnh khẽ vang lên
- Đừng làm gì, cũng đừng nói gì, em không nghe thấy hết nhưng em nhìn thấy hết, cho em ôm anh một chút, một chút thôi được không
Nó không phản ứng, có lẽ nó quá đau rồi, phản ứng để làm gì chứ
Còn tiếp...

Chap này em type lại nhớ tới Trang, không tránh được cảm xúc lan man chút, mong các thím bỏ qua, thứ 7 có chap mới
Chap 22
Hò hét, hô hào, gào thét đủ các kiểu thì cuối cùng cái lũ giặc giời kia cũng nghe theo sự phân công đi mua đồ, nó cũng lượn lòng vòng quanh mấy khu chợ đầu mối, mấy cái cửa hàng bán đồ trang trí mà con chị nó không biết moi móc đâu ra được, và mấy cái lần lòng vòng ấy thịt mất của nó 1củ tiền xăng ( xót vãi)
Cuối cùng cũng có mặt tập trung đông đủ lúc 1h nhà chị nó
- Xem nào, bóng này, ruy băng này, mũ này, nơ naft, pháo giấy này, pháo sáng này,..........- Nó ngồi xổm đếm cái đống đồ lỉnh kỉnh trong mấy cái túi bóng to mà sáng nay bọn kia tha lôi vềa
- Anh ơi em đói
- Ăn cơm đã anh ơi, lượn lờ hết mẹ bát phở sáng rồi
Chấm dứt công cuộc biểu tình bằng bữa tiệc xa hoa ở quán cơm rang phở bò gần nhà chị nó, bà chủ quán thây chục mạng nam nữ ngồi ăn như lũ thiếu đói bên châu Phi thì mặt nghệt ra vì đ' biết lũ này thác loạn tập thể ở đâu về
Hết cái công cuộc ăn chơi sa hoa quan trọng của đời người cả lũ lết xác về nhà chị nó lấy xe cộ về, hôm nay hành xác nhau đủ rồi
Mấy ngày hôm sau công việc của nó là nhàn nhã chạy quanh cái bar, cửa hàng và sang bên nhà chị nó. Nhà nó mấy hôm cũng chả buồn về, cơ bản là chuẩn bị mấy cái này quá lắm việc và lỉnh kỉnh. Bơm bóng, tết bóng, tết ruy băng, làm mũ,... Cả ngày nó chỉ quẩn quanh với mấy cái việc đấy và cười một mình đến nỗi con chị nó phát bực
- Mẹ, về nhà là gặp cái thằng dở người, mày không cười thì mày chết được đấy à
- Kệ em, liên quan tiền ăn sáng của chị à?
- Gớm, sức mạnh tình yêu có khác
- Có con dở người nào hồi trước được người yêu nhắn tin chúc sinh nhật đúng 12h rồi ngồi ôm cái điện thoại cả đêm đến 4h sáng đây
- Mẹ thằng kia mày đứng lại cho tao
Không làm thì nó thấy đơn giản còn làm rồi mới thấy khó, vì bar nó không thể đóng cửa nửa tháng để cho nó trang trí được nên tối nào cũng phải đo đạc và đem về nhà chị làm. Mấy hôm nay nó cũng không gặp em, cũng không thấy em gọi điện cho nó nữa. Nó cũng cắt liên lạc để tạo cho em sự bất ngờ
Cuối cùng còn có 1 ngày nữa thì cũng đến sinh nhật em, sau khi đặt bánh đặt hoa xong, đang tính về nhà làm giấc với cái giường thân yêu thì lại có người gọi
- Anh yêu đang ở đâu đấy - Tiếng Quỳnh lanh lảnh trong điện thoại
- Anh vừa đi đặt bánh với hoa xong
- Khiếp, có Trang cái là vứt em vào xó ngay được ý, kinh quá thôi
- Ai dám vứt em, mà có dám cũng có vứt được đi đâu đâu
- Ý anh là muốn đuổi người ta đi hả?
- Anh nói thế thôi chứ ai dám đuổi em
- Thôi, không phét nữa, thế chuẩn bị cho Trang nửa tháng thì có cho em 1 bữa được không?
- Tùy em, nếu em trả anh sẵng sàng hoan nghênh và cống hiến vì em
- Cái thói ki bo chết cũng chả bỏ, cho anh 15ph qua Vincom Bà Triệu đón em chuộc tội
20ph sau thì nó thấy Quỳnh đứng trước Vincom, váy ngắn với áo khoác dài, Quỳnh thật sự rất quấn hút, em có phong thái của cô gái hiểu đời thành thục chứ không ngây thơ như Trang
- Muộn 5p nhé - Quỳnh vừa mở cửa xe vừa làu bàu
- Hà nội vội sao được em
- Em ứ biết, ăn xong phải đưa em đi uống cafe cơ - Quỳnh bấu tay nó nhõng nhẽo
- Ừ thì đi
Ăn uống xong xuôi thì hai đứa cũng yên vị ở một quán cafe teen teen ở Tôn Thất Tùng, trước mặt là hai ly capuchino nóng hổi, nó thì không thích cái thể loại cà phê này vì quá béo, do Quỳnh mè nheo nhõng nhẽo đành miễn cưỡng uống
- Nào nào trình bày công sức nửa tháng qua em nghe nào - Quỳnh xoay xoay ly cà phê trong tay
- Có cái gì đâu mà chuẩn bị
- Thế anh tổ chức ở đâu đấy
- Bar nhà luôn, mai nhà anh đóng cửa
- Ôi, thế hôm nào sinh nhật cưng tổ chức cho em như thế nhé - Quỳnh nhếch môi cười, cái nụ cười quyến rũ chết người
- Tùy em thôi, nếu em muốn anh sẵng sàng hi sinh đi theo tiếng gọi của tổ quốc
- Khiếp, kinh quá, ngồi sát lại đây em bảo
- Cái gì
Quỳnh bất chợt vươn người phía đằng trước, hai tay ôm đầu nó, nó chưa kịp làm gì thì thấy một vật ấm ấm quét qua vành môi nó
- Xin lỗi nhé, có bơ dính ở trên mép anh mà em lười lấy giấy ăn
- À, ờ, ừ không sao - Nó lúng túng, mặt nó lúc này đỏ rần, máu dồn lên mặt với vận tốc ánh sáng, lần thứ hai nó ngại trước con gái
- Hahaha, mặt anh đỏ kìa - Quỳnh ôm bụng cười nắc nẻ - Thế hóa ra anh là trai ngoan à?
- Không phải, còn lâu nhé
- Thế nói cho em biết anh ngủ được bao nhiêu người rồi - Quỳnh vươn người, môi em kề sát tai nó thủ thỉ
- Anh không biết - Tự dưng bị hỏi câu tế nhị vào cái tình huống đang xấu hổ này, nó không biết trả lời sao, mặt nó lúc này cũng phải giống quả gấc
- Thôi em không làm khó anh nữa, tha cho nhau đấy
Tiếng chuông điện thoại reo, nó thầm cảm ơn ai đó đã gọi cho nó chấm dứt tình huống này
- Alo
- Anh đang đâu vậy - Giọng Trang nặng nề trong đầu dây
- Anh đang uống cafe với bạn
- Bạn nào vậy anh
- Bạn anh? Mà em hỏi vậy làm gì - Nó cảm thấy hơi khó hiểu, bình thường Trang sẽ không quan tâm nó làm gì, đi với ai
- Chắc quan trọng với anh lắm nhỉ, em tưởng hơn mức bạn bè cơ
- Em nói cái gì vậy, anh không hiểu?
- Anh không hiểu? Anh không hiểu em hay không hiểu tình cảm của em dành cho anh, hay anh không hiểu mối quan hệ của anh và Quỳnh là gì? Cũng đúng thôi, đằng nào em cũng đâu là gì đâu mà anh phải hiểu, anh với Quỳnh hợp hơn em đấy - Lời nói của Trang bắt đầu lộn xộn, nó nghe thấy sự kích động của Trang qua đầu dây
- Em làm sao vậy Trang, em cho anh lời giải thích được không?
- Giải thích cái gì? Giải thích cái gì nữa, sao anh không tự mình giải thích đi? Giải thích việc hai người hôn nhau trong quán cafe, giải thích cái hành động tình tứ của anh với Quỳnh đi, giải thích việc hai người đùa giỡn em đi, anh coi em là con ngốc hả - Trang hét lên
- Em đang đâu vậy, anh cần gặp em, có lẽ em đã hiểu nhầm rồi
- Mắt em không mù, không cận, mắt em nhìn thấy anh cho là hiểu lầm sao, anh quay ra cửa đi
Nó chạy vội ra cửa, Trang đang ngồi trên con Sh trắng, một tay em đang nghe điện thoại, tay còn lại đang gạt nước mắt trên khuôn mặt em
- Trang, Trang.... - Nó chạy nhanh hết mức về phía em
- Anh cút đi, em ghét anh - Trang hét lên rồi ném cái đt về phía nó và phóng vụt đi
- Trang, nghe anh nói, Trang....
Nó ra đến nơi, Trang đã đi một đoạn, còn cái s4 vỡ nát màn hình nằm lăn lóc trên mặt đất, qua các vết rạn vẫn đang hiển thị cuộc gọi em gọi cho nó
Thẫn thờ bước vào quán, nó ngồi phịch xuống ghế một cách mệt mỏi
- Em xin lỗi - Quỳnh lí nhí
- Em biết hết rồi à
- Em nhìn thấy rồi, em không nghe được hai người nói gì nhưng chắc là do em, có lẽ là Trang nhìn thấy hành động vừa rồi của em phải không anh
Nếu vào lúc khác nó sẽ bội phục cái trí thông minh của Quỳnh rồi, rất tiếc là nó lúc này không còn tâm trí gì nữa mà suy nghĩ vấn đề đấy
- Ừ - nó uể oải đáp
- Em sẽ đi giải thích với Trang, anh đừng lo, rồi sẽ ổn thôi, về thôi anh - Quỳnh đứng dậy thanh toán tiền
Nó trả buồn tranh giành như mọi khi nữa, " sẽ ổn thôi" mỗi khi có ai đó nói câu này với nó thì mọi việc lại chẳng bao giờ ổn cả
Trên xe, cả hai đều im lặng, đến lúc về nhà , Quỳnh cũng không chào nó như mọi khi mà đi thẳng, nó về tới nhà, nằm vật ra giường, mệt mỏi uể oải làm nó chìm nhanh vào giấc ngủ
Tiếng ồn ào xe cộ làm nó tỉnh dậy, với tay xem đt, 8h tối, có mấy cuộc gọi nhỡ chị nó gọi
- Mày làm gì mà không nghe máy thế thằng này
- Em ngủ
- Ngủ gì giờ này, mà mày với Trang làm sao thế?
- Sao là sao? - Nhắc tới Trang nó lại thấy mệt mỏi
- Có chuyện gì à? Sao nó gọi tao khóc ghê thế, lôi tao đi uống rượu cùng này
- Hiểu lầm ấy mà, mai em giải thích, chị đang đâu đấy
- Nhà nó, uống say mèm đang nôn ọe trong WC
- Em sang được không
- Tốt nhất đừng nên sang giờ này
- Sao thế?
- Nó đang mệt, mày sang chỉ bắt tao hầu
- Ừ
- Mà mày cầm cái máy đt nó à?
- Ừ
- Ra cửa đưa tao
- Ừ
Lết cái thân xuống nhà ra trước cổng, con chị nó đang đứng bấm đt
- Mày cũng không khá hơn gì nó nhỉ - Con chị nhìn cái bộ dáng mệt mỏi mới ngủ dậy với mấy hôm bận nó lười không thèm chỉnh sửa bản thân, giờ bảo nó giống mấy thằng nghện gầm cầu Long Biên cũng chẳng ai bảo sai
- Đây máy đây, đưa nó, em đi ăn bát phở rồi lên bar phát
- Mai nó tỉnh sang mà giải thích
- Ừ
Giá mà lúc đấy nó không nge chị nó mà sang ở bên cạnh em thì mọi việc có lẽ đã khác
Còn tiếp....

Có thể trong mấy hôm nghỉ tết em sẽ type hai chap liền cho các thím, cứ đón chờ nhé
Chap 21:
Lòng vòng quanh cái Hà Nội thì Quỳnh cũng chỉ nó vào quán cơm gà bên Đào Duy Từ ( Bác bào ở Hà Nội chắc biết quán này, 35k 1 suất )
- Em thích vòng vèo gớm nhỉ - Nó hỏi sau khi ấm đít trong quán
- Anh bảo em chọn mà, chả ga lăng gì cả - quỳnh cười tươi như hoa
- Ga lăng là mất xăng em ạ, bố mẹ bán ngô lúa trên bản mới đổi được xăng đấy
- Khiếp, mán quá đấy ông ạ. Mà gọi em ra đây làm cái gì thế, nhớ quá à
- Chắc là do thế rồi, mà anh nhớ là em gọi anh trước cơ mà nhỉ
- Sao em không nhớ nhỉ? Có bí mật cho anh, mà không đúng, quà mới phải, đặc biệt nhé
- Sao nghe quảng cáo giống đa cấp nhờ
- Anh này, em có ý thật đấy?
- Thế cái quà cô nói cho anh là cái gì vậy?
- 15 ngày nữa là sinh nhật của Trang? Báo cho anh mừng nhé - Quỳnh hớn hở nói
- Cái này hình như anh biết trước khi em gọi rồi cô ạ
- Vậy à, em cứ tưởng anh chưa biết cơ -Quỳnh xị cái mặt xuống nhìn rất hay
- Thế thì giúp anh chuẩn bị cũng được, hê hê
Ăn uống chán chê ra tới cửa thì Quỳnh níu tay nó, hỏi:
- chiều anh có bận gì không?
- bận thì nhiều lắm, cơ bản là bận đi với người đẹp
- Ai cơ?
- Thế ý em là em không đẹp à?
- Cái anh này, mà có rảnh không đấy?
- Có, sao em
- Rủ anh đi mua ít đồ
- Ừ thì đi
Phụ nữ luôn có khát vọng làm đẹp và người đàn ông lịch lãm luôn phải thỏa mãn với yêu cầu đó. Nó xin đồng ý với câu đầu tiên và cũng muốn cho viên gạch vào mồm thằng nào nói cái vế thứ hai. Nó thà không làm đàn ông lịch lãm còn hơn là loanh quanh xách đồ cho Quỳnh khắp mấy cái shop quần áo với hàng tá câu hỏi lặp đi lặp lại như một cái máy
- Anh xem có đẹp không
- Đẹp không anh?
- Em mặc đẹp không?
- Anh thấy có đẹp không?
Và cái biện pháp muôn thủa của những thằng đàn ông là ừ đại cho nó qua, nhưng mà nếu 'Ừ " quá nhanh hoặc quá chậm hay không kèm mấy câu như "em đẹp lắm" , hay "hợp với em" thì lại nhận được hàng tá câu như sau:
- Anh chẳng nhìn gì cả
- Đi với em chán lắm à?
- Đi với anh chả thú vị gì cả
- v...v...
Nói chung là số thằng đàn ông cái khổ nhất và cái sợ nhất là đi mua sắm với gái
Em nó hành xác tới tận hơn 3h chiều thì cho về tới nhà, chào nhau qua cái hôn gió và cái nháy mắt của Quỳnh
Về tới nhà con chị đang ngồi xem tivi bỗng quay sang hằm hằm nhìn phát sợ
- Đi đâu về đấy?
- Đi chơi với bạn
- Mày đi ăn với ai mà từ 11 rưỡi tới 3h rưỡi thế, ăn cơm hay " thịt" nhau
- Ui dời, lần đầu tiên chị hỏi em lạ thế đấy
- Đi với hả - Con chị nheo nheo mắt nhìn nó
- Ừ
- Ai đấy
- Bạn Trang
- Mày định hoa thơm oánh cả cụm à?
- Điên à? Ai làm thế?
- Xinh không, ngọt nước không, điện máy thế nào
- Xinh, mặt tiền đẹp, xôi thịt đầy đủ, gầm cao máy thoáng, hết chưa em còn lên tầng ngủ phát tối đi làm
- Ờ, cái quán cầm đồ dạo này thế nào?
- Vẫn tốt, lãi thu đều, chưa đứa nào dám bùng - Nó vừa leo cái cầu thang vừa nói
- Mày cẩn thận với cái con bạn Trang đấy, không phải tao không biết gì đâu, Trang với mày ra sao thì mày hiểu rõ nó nhất - Tiếng con chị vọng từ tầng 1 lên
- Em biết rồi
" Nghĩ sao mà bảo nó với Quỳnh có gì được, chị nó dạo này suy nghĩ xa quá rồi" Nó cười thầm trong bụng
Tối, cái công việc và cái chỗ ngồi của nó vẫn thế, chằn có gì đổi cả, cái cốc rượu lâu lâu nó mới nhấp môi như đứa con gái lần đầu uống rượu, để đấy cho vui thôi, dưới sàn các con giời đang nhảy nhót tưng bừng thoát khỏi cái bể khổ này
Tiệc nào cũng phải tan, đến khi cặp đôi cuối cùng dìu nhau ra cửa nó gọi mấy đứa nhân viên mà nó quen mặt lại
- Này mấy đứa, dọn dẹp xong ở lại anh bảo cái này
- Cái gì anh ơi
- Anh nhờ mấy đứa tý việc
- Việc gì thế?
- Anh chuẩn bị sn cho ny, tổ chức tại bar, anh nhờ chúng mày khâu trang trí ấy
- Còn bao nhiêu hôm nữa anh?
- Chục, hơn chục hôm gì đấy
- Thế thì đóng cửa quán mà trang trí à?
- Không, chuẩn bị chỗ khác, trang trí mỗi hôm đấy thôi
- Vâng, thế bao giờ làm
- Sáng mai có mặt nhà chị Hiền, chả cần sớm lắm đâu, về nghỉ ngơi đi thì phân công tiếp
- Mà người yêu anh là ai đấy? - Một thằng to con đứng ra hỏi, thằng này tên là Tân
- Bí mật
- Hay cái chị hôm đến đây xong bắt anh dẫn về đấy
- Chuẩn mẹ rồi
- Thế mà cũng yêu nhau được nhỉ
- ...v....v..
- Thế chúng mày có muốn về ngủ không nào? - Nó gắt lên
Về tới nhà, gọi một cuộc cho chị nó, nó biết bà này chưa bao giờ ngủ sớm hơn nó cả
- Mẹ mày gọi gì đêm hôm đấy?
- Mai cho em mượn cái nhà, mà không, mượn hẳn chục hôm đi
- Mượn để mày cắm đi đánh lô à?
- Chị dở à, em có việc
- Việc gì
- Em nhờ mấy đứa trong nhân viên chuẩn bị sn Trang ở nhà chị
- Sao không làm nhà mày, để chúng nó phá nhà tao
- Em muốn cho Trang bất ngờ
- Hô hô, bất ngờ - Con chị nó cười sằng sặc - Mai bảo bọn nó đến, không sớm quá cũng đừng muộn, mà tốt nhất 9h đi, tao thích số chín mà
- Được rồi, em bảo chúng nó rồi nhưng quên không bảo giờ, mai nó đến sớm đừng kêu em
- tút...tút....tút
Ném cái điện thoại sang 1 bên, nó nằm đấy nhưng chưa ngủ ngay, nó quyết định sẽ thổ lộ vào ngày ấy, từng kế hoạch chuẩn bị đã được vạch sẵn ra trong đầu mà theo nó là hoàn mĩ nhất
Sáng sớm hôm sau, 7 rưỡi sáng cái chuông đt kêu inh ỏi, hối hận vì đã không để im lặng
- Alo
- Lô cái tô, mày làm đéo gì mà để bọn nó hành quân nhà tao 7h sáng thế
- Có ảnh hưởng việc chị phá giâc ngủ của em không?
- Mày cứ ảnh hưởng đi, cho nửa tiếng để sang, quá 1 phút tao đuổi 1 đứa về
- Cứ việc - Nó cúp máy cái rụp
Đánh răng rửa mặt, thay quần áo, ăn bát mì, cò cưa mãi cũng mất 45ph, nó xách con wave thần thánh chạy ra khỏi nhà, đến nơi thì thấy con chị đứng ở cổng như gái đợi chồng về nhà
- Muộn 15ph nhé -Con chị lườm nó sắc lẹm rồi nguây nguẩy mông vào nhà bỏ lại nó đứng ngẩn ngơ giữa cổng

còn tiếp.....
Về chap mới cho các thím đỡ vật đây, ai hóng không
Chap 20:
Lò dò xuống tầng, con chị đứng hét inh ỏi
- Thằng kia mày có mở nhanh không, tao vào có thằng được làm giỗ
- Thích thì vào mẹ đi, cân luôn nhé
- Đmm nhớ nhé, mở nhanh tao mày, nặng quá
Nó mở cái cổng ra, làu bàu
- Ngày nghỉ chả được nghỉ ngơi mẹ gì cả, lắm chòe vãi
Chị nó thò đầu nghênh ngang vào nhà, Trang lũn cũn theo sau, hôm nay em nó mặc cái quần ngắn, cái áo phông ngắn bó sát với khoác cái áo mỏng bên ngoài, đại loại vậy, nó thì ngu món văn miêu tả + thời trang làm đẹp của các chị em lắm.
- Nhà mày có gì uống được không tao xin cốc - Con chị thò mặt vào cái tủ lạnh
- Chả sang sớm vừa đái mẹ mất rồi, hình như chưa xả đâu, mang cái cốc vào mà múc, uống xong nhớ rửa
- Mày không ăn nói tử tế hơn được à? - Chị nó thó được lon nước cam tu ừng ực - Mà chuẩn bị đớp nhanh dẫn tao đi chụp đây
- Oáp, mệt bỏ bà ra, mà sao nhằm nhè vào hôm nay thế
- Được ngày cuối thu nắng ấm chụp phát up fb với intagram luôn
- Lên mẹ phòng em làm đôi bộ ảnh nude thì up lên lượt sub với like tăng như giá xăng luôn khỏi phải đi đâu xa
- Chả nhẽ mỗi lần chị em gặp nhau tao lại bắt mày phải đổ máu à?
- Thôi đợi em lấy đồ cái đã, tự nhiên như ở nhà nhé - Nó lững thững lên tầng
- Nhanh mẹ lên, có người đẹp đang chờ đây này, nhờ gái nhờ - Con chị nó cười khả ố với Trang
- Dạ - Em cúi mặt lí nhí nhìn yêu phết
Xách đồ lên xe, đánh xe ra cầu Long Biên, cái địa điểm quen thuộc, trên xe ngồi ghế phụ cạnh nó, con chị ngồi sau
"Người đi đi ngoài phố ,chiều nắng rớt bên sông
Người đi đi ngoài phố, nhớ dáng xưa mịt mù
Thành ghé đá chiếu công viên ngày xưa ngày xưa ngày xưa đã hết rồi "
( Người ngoài phố - ĐVH )
- Đổi nhạc đi mày, nghe gì mấy cái nhạc này - Con chị làu bàu dưới hàng ghế sau
- Thế nghe nhạc nào, nói trước là đéo nghe cái nhạc thằng Sơn Tùng gì gì đấy đâu nhá
- Đổi đã , Trang ơi có bài nào hay không em, bật lên nghe đi
- Em không biết cắm
- Tháo cái jack 3.5 cắm cái iphone kia ra rồi cắm vào máy là được
Loay hoay một hồi cũng nghe được
" Hạnh phúc đâu dễ kiếm tìm, em vẫn đứng đây chờ anh đi tìm
Lúc anh ko còn ai hết, hãy ở yên em sẽ đi kiếm
Bởi em yêu người vô cớ, vì đã lỡ nhận hết đau buồn
Nói đi anh người ơi giờ anh muốn em phải sống sao? "
Trang tựa đầu vào cửa xe khe khẽ hát, nắng xuyên qua kính chiếu vào khuôn mặt em, hình ảnh em lúc này đẹp hơn bao giờ hết, nó muốn lao vào ôm lấy em quá, nó mải mê ngắm đến lúc con xe đằng sau bóp còi inh ỏi nó mới giật mình đi tiếp
- Mày sao thế thằng này ?
- Không sao, chắc chưa tỉnh hẳn thôi, đêm qua em hơi mệt
- Anh mệt để em lái cho
- Thôi anh không sao đâu, lái từ đây vào miền Nam cũng được
- Hi hi - Nụ cười đầu tiên nó nhìn thấy trong cả tuần qua của Trang
" Bởi em yêu người vô cớ, vì đã lỡ nhận hết đau buồn "
- Hay anh nhỉ? - Trang hỏi nó sau khi ngâm nga
- À, ừ, cũng được - Nó lại giật mình
- Em thấy giống em lắm anh ạ? - Tự dưng Trang nhìn thẳng vào mắt nó
- À, ừ - Lần đầu tiên nó tránh ánh mắt em
Nói chung là nó không phải quá ngu để mà chẳng hiểu em ám chỉ cái gì. Nó yêu em, nhưng nó lại không dám nói, nó đang chờ đợi, chờ đợi điều gì thì chính bản thân nó cũng chẳng biết nữa
" Rõ ngu, chán thế" - Con chị nó nhắn tin
Nhìn qua gương thấy cái mặt chị nó như cái bánh đa gặp mưa, nó cũng đành lắc đầu cười trừ chứ biết làm sao
Xe dừng chân cầu, mất 30ph chuẩn bị máy móc các kiểu cũng như tìm khung cảnh thì nó cũng bấm được những shot hình đầu tiên. Lần này em và chị nó chụp chung, chị nó mặc bộ áo phông, quần bó sát, tai bấm và đeo kha khá phụ kiện. Kiểu hai chị em đứng chụp với nhau đúng cái kiểu " Thiên thần và ác quỷ "  Biết thế vừa nãy qua mấy cái hàng bán đồ cosplay mua thêm hai cái cánh cho nó hợp
Em với chị nó đứng với nhau thì mỗi người có nét đẹp riêng, chị nó đẹp kiểu sắc sảo và ma mị giống kiểu em Thắm, còn em đẹp theo nét hiền lành ngây thơ giống Nhi cây trâm ( Đến đây chắc một số thím biết tác phẩm nào bên Liên Xô rồi chứ, còn thím nào chưa biết thì bonus là Bản chất của đĩ do ông hai mặt viết, khá hay . Em hơi nhảm xin tự  phát) Em hôm nay cười rất nhiều cả trong những shot ảnh hay lúc xem ảnh, nụ cười ngây thơ mang vẻ đẹp hồn nhiên mà nó muốn lưu giữ mãi
Chụp choạch chán chê cũng lếch mông đi về, căn bản là cũng muộn với gió bờ sông thổi cũng rét bỏ mẹ rồi, hò hét nhau cũng mất 15ph để mà yên vị trên xe, lúc về cũng thi thoảng thò đầu chửi mấy thành phần trẻ trâu vỉa đầu, không có gì đặc sắc.
Về đến nơi Trang cũng về nhà em ấy luôn, sau khi bỏ cái đống đồ lỉnh kỉnh với khóa xe xong, đang lững thững lên lầu thì con chị nó gọi giật
- Cường, tao bảo cái này?
- Chị cứ nói đi - Nó ngồi bệt luôn xuống cầu thang, phần vì mệt, phần vì lười leo xuống
- Mày tính với cái Trang thế nào đây?
- Úi dời, đã ra đâu với đâu đâu, mà chị hỏi giống mẹ em vãi
- Mẹ, đàn ông thanh niên có mỗi việc sống với tán gái thôi mà cũng ngu vậy mày, nó có ý thì đến mẹ đi
- Em đang đợi
- Đợi, mày đợi nó cưới thằng khác rồi đến phá đám cưới à?
- Em cũng chả biết nữa. Em cũng chả xác định tình cảm ở mức nào, em thấy chưa đủ để bày tỏ với nó
- Thế mức nào rồi, mày có thích nó không?
- Chị hỏi thế cũng hỏi, tất nhiên chả thích rồi
- Yêu chưa?
- Em chưa xác định rõ, chắc mới tới yêu thôi, chưa rõ ràng
- Thế mày tán đi còn đợi cái gì nữa
- Đã bảo là chưa đủ thời gian mà? - Nó gắt gỏng
- Thôi tao cũng kệ chúng mày, nghĩ hộ mệt óc tao lắm, mày là đàn ông mày phải biết chủ động, phải biết nắm giữ cái cơ hội của mày trong tay ý, mà thông báo luôn cho mày cái tin này này, còn 15 hôm nữa sinh nhật cái Trang đấy, mày làm thế nào thì làm, tao nghĩ nhân cái dịp này cũng bày tỏ luôn tình cảm mày đi
- Em biết rồi
Đóng cửa phòng, nằm ngả ra cái giường thân yêu dậy vội chưa thèn gập chăn ( thực ra thằng này có bao giờ gập đ' đâu, giường nó mà con chị so sánh không gọn bằng cái ổ chó nhà bà ấy ) Suy nghĩ vẩn vơ về cái lời đề nghị tổ chức sinh nhật cho em, nó muốn làm điều gì ấy thật đặc biệt cho em trong sinh nhật này
Đang vẩn vơ thì lại có tiếng chuông điện thoại, với tay lấy cái iphone ở cạnh, "Quỳnh đang gọi"
- Anh yêu đang làm gì đấy ? - giọng Quỳnh ngọt sớt trong cái điện thoại
Dạo này nó và Quỳnh đã thân hơn, đi chơi nhiều hơn với nhau, với cái tính cách khá bạo dạn của Quỳnh thì cái việc trêu đùa kiểu này nằm trong mức nó cho là chấp nhận được
- Đang nằm nhớ em yêu - Nó cũng dùng cái giọng cợt nhả đáp lại
- Khiếp - Quỳnh cười khanh khách trong điện thoại - Tưởng nằm bẹp nhơ Trang chứ, em mà có phúc đấy à?
- Nếu anh muốn nhớ cả hai thì sao?
- Tùy trình anh? Em sẵn sằng thôi còn Trang chưa biết đâu được?
- Thế em gọi muốn gì đây
- Anh biết bây giờ mấy giờ không xem hộ em cái, dân bản không biết xem đồng hồ thành phố
- 11h15 em ơi
- Trưa rồi mà không biết mời em đi ăn trưa à?
- Bản anh giờ này đang trên nương cấy ngô, không biết ăn trưa là gì?
- Thôi ăn với em đi
- Ai mời?
- Em mời? Đàn ông chả gă lăng với người đẹp gì cả, biết bao thằng muốn mời em ăn cơm không?
- Ga lăng lấy gì nuôi vợ con hả em?
- Người yêu chả có còn bày đặt vợ con? Mà thôi ra XXX đón em đi, đánh xe ra nhé, hôm nay chả hiểu sao sáng ấm mà trưa lại lành lạnh
- Ừ, đợi anh tí
Lấy chìa khóa xe, xuống tầng dưới
- Bà tự nấu ăn trưa nhé, em đi ăn với bạn tí
- Bạn nào? Mày đi ai nấu cơm tao ăn - Con chị hét trong bếp vọng ra
- Tự túc đi, thế nhé
- Cmm ăn mảnh
Đánh xe ra khỏi nhà, gặp Quỳnh bây giờ cũng tốt thôi, nó muốn hỏi Quỳnh về em để tổ chức một tiệc sinh nhật thật hoàn hảo cho em
Còn tiếp....

P/s: Hay dở các thím cmt cho em một câu, em móng cmt của các thím như các thím hóng chap vậy, yêu các thím nhiều nhiều
Lại giả tiếp chap 18 phát cho đời vui vẻ nào
Hôm sau thì nó ra viện, ông bác sĩ vừa kiểm tra vừa làu bàu
- Cậu này tôi nhớ mặt rồi, người chứ có phải cái bao cát đâu mà cứ đấm đá suốt ngày, lần này thì chừa nhé
- Vâng ạ - Nó đành cười trừ
Cuối cùng cũng ra viện,sau một hồi lòng vòng đi lấy thuốc, làm hồ sơ, vào trong xe con chị dúi đầu nó phát
- Đmm, lần này là thôi nhé, mày cứ hành tao thế này tao đi lấy chồng làm sao được
- Gớm, nhìn mặt bà lấy về để cưỡi cổ mẹ chồng à?
- Mày có tin là mày lại phải vào viện tiếp không?
- Thôi về đi, về em tắm cái, nằm viện người ngợm khó chịu quá
- Mày cuốn băng như cái xác ướp tắm cái gì, về nghỉ cho tao là tốt rồi
- Thôi cứ về cái đã
Ngửa ghế ra, nó nằm nghỉ, nheo mắt lười biếng trước cái nắng cuối thu của Hà Nội
- Mày với con Trang hôm qua làm sao thế? Nó thăm mày gì xong về còn gọi tao khóc to hơn, mất công tao dỗ dành vãi
- Úi dào, chuyện vớ vẩn
- Tiên sư lũ vợ chồng trẻ chúng mày, dỗi nhau xong bắt tao hầu à?
- Ơ, ai bảo bà làm chị em tốt, thấy ngu chưa
- Mà nói thật mày thấy tiến được mày triển mẹ đi, nó cũng có ý, mà yêu nhau tao đỡ phải lo cho mày
- Bà cứ kiếm được chồng đi đã rồi tính nhé )
- Ơ đm, tao khuyên thật lòng mày lại không nghe, ý mày là sao?
- Thôi, lái xe đi, tập trung vào, cái này để sau - Nó lảng tránh
Chả hiểu sao, hôm qua nó quyết tâm sẽ thổ lộ tình cảm cho em biết, sau khi cãi nhau xong nó lại từ bỏ cái quyết định đó, nó không sợ em từ chối nó, cũng chả phải nó không đủ dũng cảm để tiến tới em. Hình như giữa nó và em vẫn còn một cái bức tường mỏng manh ngăn cách mà cả nó và em đều không bước qua để tiến tới với nhau, nó lại muốn duy trì cái quan hệ mập mờ quan tâm chăm sóc nhau như này, nhưng nó biết em sẽ không chấp nhận cái mối quan hệ đó và sẽ có thêm những thằng Quang khác xen vào
Về tới nhà, nó lười biếng lên lầu, nằm vật ra giường, điện thoại của nó không một tin nhắn, không cuộc gọi nhỡ. Thiếu thốn! Cái mà nó cảm nhận được vào lúc này, nó cần một tin nhắn hỏi thăm, một cuộc gọi từ em, vì đó là những thứ mà nó đã quen từ lâu. Chuông điện thoại vang lên " Chang is calling" chần chờ một lúc nó bắt máy
- Anh à? - giọng em quen thuộc vang lên
- Ừ
- Anh ra viện rồi đúng không, em nghe chị nói
- Ừ - Có lẽ đây là câu trả lời hay nhất của nó vào lúc này
- Anh muốn ăn gì không, em nấu cho
- Thôi, anh nghỉ đã, em làm gì cứ làm đi
- Vâng
Em dập máy, nó thấy cổ họng nó nghẹn lại, nó muốn nói với em là nó cần em lắm, nó muốn em sang nhà nó. Nó có ích kỉ quá không? Nó cũng không biết nữa, nó quen với việc em xuất hiện ở nhà nó hàng ngày rồi, nó cảm thấy cô đơn trong chính cái căn nhà này, dù nó đã ở một mình 4, 5 năm nay.
" Anh xin lỗi" - Nó gửi tin nhắn cho em
" Anh không có lỗi gì, hai chúng ta không ai có lỗi cả, em nghĩ em cần thời gian suy nghĩ"
" Ừ"
Trớ trêu thật, bình thường em luôn bên nó mà nó đâu biết em quan trọng với nó đâu, đến lúc nó cần em thì em lại bảo cần suy nghĩ. Đúng thật là cuộc đời
Nó nằm ở nhà hai ngày rồi lại quay lại cái công việc lên bar, nó vẫn phải ăn, phải tiêu nên vẫn phải đi làm. Mở máy gọi cho thằng Béo xem thằng Quang thế nào đã
- Béo à, anh đây
- Anh khỏi chưa, mẹ hôm đấy dần nhau xong anh nằm im làm anh em hoảng quá
- Mày nghĩ thế mà khó được anh à? - Nó bốc phét
- Thôi anh ơi, mấy chục cái mảnh chai cắm như bàn chông quanh người chưa giỗ là phúc rồi
- Ờ, đùa nhau thế thôi, thằng kia mày biết nó sao không
- Anh dở hơi vl, kéo cả lũ đi rồi nhảy vào solo, thằng kia em cũng không để ý nó, chắc không nhẹ hơn đâu, pha đấy không lo cho anh thì anh em mỗi thằng cho một chai ken chắc bây giờ nó bán muối rồi
- Thế chú biết nhà nó đâu không
- Nghe ông A kêu dân Tây Bắc, cũng không hốt lắm
- Ừ, thế đã nhé
Cúp máy, ngồi suy nghĩ lại nó mới thấy mình ngu, cũng không hiểu sao lại làm thế, " việc qua rồi cho qua hẳn " - nó thở dài
Đêm nay nó ngồi lẳng lặng một góc, không tán phét với bọn trật tự cũng chả muốn ra cửa làm bi Tiên Lãng chính cống với mấy lão bảo vệ, trông xe. Nó ngồi suy nghĩ vẩn vơ mà chiếm vài phần là suy nghĩ về em. Nó nhớ em, nó thừa nhận là nó nhớ em. Thật điên rồ khi mới có mấy ngày thôi mà cả đống suy nghĩ tiêu cực trong đầu nó
" Anh em mình là người Hà Lội, người Hà Lội là chơi rất trội, quẩy lên bạn trẻ ơi, á đù á đù á đù" Ông MC và thằng Dj hôm nay khá ăn ý khi mà rất biết lấy lòng khách vào cái ngày nghỉ cuối tuần này. Tiếng chuông điện thoại vang lên, số lạ
" A lô"
- Anh ơi, có đó không - giọng con gái vang lên
- Anh có đi đâu mà chả có - Con dở hơi nào thế
- Đi chơi với em đi?
- Đi đâu em ơi, Trần Duy Hưng đang giảm giá 60k giờ đầu kìa
- Tội gì phải mất tiền, chân cầu Long Biên tối lắm anh ơi - giọng bên kia cợt nhả không kém
- Mà em nào đấy nhỉ?
- Anh không nhận ra em à? Em buồn quá
- Anh sắp biết em là ai rồi -Quả thật nó không biết, phần vì tiếng nhạc to, phần vì cái giọng này khá lạ
- Em buồn quá, anh quê em rồi à?
- Thừa tiền gọi tổng đài Viettel nó tư vấn tình cảm cho em nhé, anh không ảnh - Nó toan cúp máy
- Em đùa đấy, em Quỳnh đây
- Quỳnh nào?
- Bạn Trang
- Trang nào?
- Anh chết đi được rồi đấy, đang đâu em qua đi chơi với em
- Ở bar nhưng không rảnh
- Vãi chảnh chó, kệ anh, 15ph nữa em qua
Nó cười cười cúp máy, nghe giọng Quỳnh có vẻ không tỉnh táo, chắc lại chơi đâu đó rồi gọi trêu nó. Tầm 20ph sau
- Ra cửa đi anh ơi
- Ô em qua thật à?
- Em đùa anh bao giờ chưa, ra cửa đê, để gái đẹp đợi là mất lịch sự lắm đấy
- Đợi anh 2s khác thấy mặt ở cửa
Cầm nguyên điện thoại ra cửa, nó nhìn quanh quất chả thấy dáng Quỳnh đâu
- Em đùa anh à? Thấy đâu đâu
- Em đang cửa đây
- Đi xe gì?
- Civic đen 29a -0xx.xx, đừng bảo ông anh không biết đọc biển số nhé
- Anh thấy rồi
Mở cửa xe ra, Quỳnh hôm nay mặc quần sóc, áo bó sát người tôn cái đường cong trời cho ra, mái tóc nâu đã được buộc cao hở cái cổ trắng nõn
- Ui giời, nhà lắm tiền thế, xe đẹp lung linh huyền ảo thế này, hôm nào cho anh mượn đi tán gái nhé
- Nhà ở bản đem ngô, lúa đi đổi cho bằng người thành phố, mà anh không sợ Trang à mà đi tán gái
- Anh có là gì đâu mà phải sợ
- Lại bốc phét, cái kiểu yêu nhau sến sủa giấu giấu giếm giếm chán bỏ mẹ
- Ơ thật, mà đừng bảo hôm nay gọi anh ra đây khoe xe rồi nói chuyện phiếm nhé
- Anh nghĩ em nhạt nhẽo như anh lắm à?
- Thế muốn gì đây em ơi
- Đi chơi với em, ra cầu Long Biên
- Ơ thế muốn thật à?
- Em đã nói dối ai bao giờ chưa
Trước cửa quán bar, một con civic đen lao vút đi, nó đâu biết tối hôm nay nó đã rơi vào một kế hoạch mà nó phải trả giá là việc xa em sau này.....

Còn tiếp.....
Chap 35 : 

Cả bọn 5 thằng vẫn vừa đạp xe vừa chửi và trêu nhau :
Tôi :Cút mẹ mày đi với con ngực nở của mày đi trêu bố suốt !

Thành : Tao nói cho mày biết, em ngực nở tuy học lớp 10 mà to gấp đôi ăn đứt em Nấm của mày. 

Dương: Đm con ngực nở của mÀy chỉ được mỗi cái vêu to thôi chứ mặt xấu vl. 

Trung : Bố con xẤu gái đấy, cười như mếu. Tao thề
cái hôm lần đầu tiên tao nhìn nó về mất ngủ đéo dám ăn cơm. 

Thành : Anh nói cho các chú biết, các chú chưa bóp nên đéo biết cảm giác như nào đâu. To mẩy lắm haha. 

Tuyến nó nói thêm vào : Thôi thôi ngực to mặt xấu răng vẩu ăn dưa hấu đéo cần thìa, sợ vl. Lúc đang hôn nó bổ phát vào mặt chết maỳ thành ah. Nó nói xong 3 thằng chúng tôi vừa đạp vừa ngoạc mồm ra cười. 

Tôi thấy thế cũng liền nói thêm zô : Mà đéo hiểu sao thằng ôn Thành này, người thì lùn lùn mà yêu con đéo nào cũng ngực to mặt xấu. Bộ mày thích vếu tỏ hả. 

Thành nó nói : Mày ngu lắm vếu to lúc bú tí nó mới sảng khoái con ợ. 

Nói xong cả 5 thằng cười ầm đường lên như lũ điên chốn trại. Năm thằng chơi thân với nhau đến tận bây giờ mà hồi đó có mỗi thằng Thành Thọ có xe đạp điện ( con đạp điện Honda) nhiều lúc lười đạp cả bọn toàn bám
nó để nó kéo vui vãi đái. Đang đi thì bỗng đến đoạn ngã tư gặp cái Trang đang đi một mình cả bọn lại rủ nhau phóng lên trêu nó : Tuyến : Trang cò đi đâu thế em. 

Trang : Đi về chứ đi đâu hỏi ngu. Bỗng thằng Thành lại mở mồm ra trêu khiến cả bọn đéo nhịn được cười : cò mụn đít cò mụn đít haha.

Cái Trang liền chửi ngay : Thằng Thành Thọ nhớ, mụn cmm mày tin mai đến lớp tao đánh mày không ! 

Thằng Thành nó vẫn cứ trêu theo đúng bản tính của nó : Cò mụn đít, tao đạp xe đạp mày bây giờ. Thằng thành vẫn trêu. 

Trang nói giọng đầy thách thức : Tao thách mày đạp đấy xem có ăn đòn không. 4 thằng con trai chúng tôi cười như điên vì màn trêu
cái Trang của thằng ThÀnh. 

Tôi thấy thế cũng chen vào trêu caí trAng và cuối cùng đến tối hôm đó nó nhắn tin chửi tôi vì tội không bênh nó lại hùa vào trêu nó tiêp bị rận mấy ngày không thèm nói chuyện. 

Buổi trưa hôm đó về đến nhà ăn vội vàng bát cơm xong rồi rửa bát, phi lên phòng vừa làm ván đế chế vừa nhắn tin cho Nấm. Đến tầm 1h hơn tắt máy đi xuống nhà xách theo cái balo giả vờ đi học và nói dối mẹ là đi đến trường học thêm. Đạp mê tơi để đến đón Nấm cho kịp giờ mặc dù lúc đó vẫn còn khá sớm trước giờ hẹn. Cái năm mình học lớp 12 rộ lên chào lưu đi xe đạp điện, chỉ cần có
xe đạp điện là có gấu. Mà lúc đấy mình đi con xe đạp mini chiến mà có gấu ở HN cảm giác sướng không tưởng. Sau một hồi đạp vò lọ mò tìm số nhà thì tôi cũng đến đúng địa chỉ nhà bác của Nấm, tôi dừng xe ở đằng
sau đít con camry 2.4 biển hải phòng 16. Rút con sờ mát SamSung ra gọi cho Nấm:
-Alo nấm hả M đến rồi này ra đi. 

-M đến rôì hả, đứng đâu mà sao Nấm không thấy. 

-Đang đứng sau con camry này, nhanh lên hết tiền đt rồi. 

-ok đợi Nấm 5 phút. 

Cụp máy. 5 phút của con gái dài như 5 tháng vậy. Thời tiết đầu tháng 3 vẫn còn se se lạnh, đứng mà cóng hết cả tay vào. Rôì Nấm cuối cũng đi ra nhìn thấy tôi rồi trèo lên con mini chiến của tôi ngồi ôm tôi luôn dường như
không ngại và không có khoảng cách nào giữa hai đứa vậy. Như được tiếp thêm sức mạnh nhờ vào cí ôm của Nấm, tôi phấn khởi đạp nhanh hơn bình thường. Chủ đích đèo Nấm lên Plaza xem phim và chơi xèng. Trên quãng đường đi tôi hỏi Nấm các chuyện:
-Nhà trên HN vừa hết tết xong sao về Hp làm gì thế. 

-Nhớ M quá nên về thăm với đi chơi với M. 

-Tin được không ta, mà sao xe của bố Nấm từ trên HN sao lại biển là 16 thế............